Trẻ cần vận động trong bao lâu để cơ thể tăng sức đề kháng?
Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cũng khuyến nghị trẻ thơ và thanh thiếu niên nên tập thể dục 60 phút mỗi ngày.
Hoạt động thể chất giúp trẻ ứng phó với găng tay tốt hơn. Ảnh minh họa.
Khi ở lớp, trẻ có thể dễ dàng nhiễm vi trùng, mắc bệnh. Điều cần thiết là trẻ phải có những nếp lành mạnh để tăng sức đề kháng. Tập thể dục là một trong những biện pháp hữu hiệu.
Hỗ trợ về thể chất và ý thức
Các chuyên gia đã chỉ ra rằng, hoạt động thể chất ở trẻ thơ có liên quan đến một số kết quả sức khỏe tích cực, như: Giảm yếu tố nguy cơ tim mạch, cải thiện chức năng phổi, tăng cường phát triển kỹ năng vận động, cơ thể khỏe mạnh hơn. song song, cải thiện khả năng phòng ngự chống lại các bệnh viêm nhiễm.
Theo Phó Giáo sư Jorge Emilio Gomez – Trường Đại học Y Baylor (Mỹ), một số bằng chứng cho thấy, tập thể dục có thể tăng cường chức năng miễn dịch ở con nít. tỉ dụ, trẻ nhiễm HIV có sự cải thiện chức năng miễn dịch sau vài tuần tập thể dục thẳng băng, bao gồm chạy bộ và tập yoga bốn lần mỗi tuần.
Các nghiên cứu thực hiện trên trẻ nít mắc những bệnh nghiêm trọng khác, như ung thư, bệnh phổi mãn tính, tiểu đường và bệnh thận đã cho thấy sự cải thiện của chức năng miễn nhiễm. Một số nghiên cứu ở con nít khỏe mạnh cũng cho thấy sự cải thiện về chức năng miễn dịch sau khi tập thể dục.
Cũng theo những nghiên cứu này, các loại bài tập khác nhau, như chạy, đạp xe, rèn luyện sức đề kháng, nhảy và yoga có thể cải thiện chức năng miễn dịch ở trẻ thơ theo một cách nào đó.
Do đó, các phụ huynh được khuyến cáo hãy giúp con mình luôn vận động. Khi trẻ hoạt động thể chất, trẻ không chỉ có thân thể khỏe mạnh, mà còn cảm thấy tốt hơn về mặt xúc cảm. Một nghiên cứu đã công nhận mối liên hệ giữa tập thể dục ở trẻ và khả năng kiểm soát căng thẳng.
Nghiên cứu của Trường Đại học Kobe (Nhật Bản) cho thấy, những đứa trẻ hoạt động thể chất sẽ có khả năng kiểm soát căng thẳng tốt hơn khi trưởng thành. Tuy nhiên, việc tập thể dục cần phải diễn ra từ thời thơ từ. Bởi, hoạt động thể chất sau 12 tuổi không cho thấy mối liên quan rưa rứa.
ba má cần làm gương để khuyến khích trẻ tập thể dục. Ảnh minh họa.
thời gian cấp thiết cho vận động
trọng điểm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh Mỹ (CDC) khuyến nghị, trẻ em từ 6 đến 17 tuổi nên tập thể dục chí ít 60 phút mỗi ngày. Song, chỉ 24% trẻ con đạt được mục tiêu đó.
Trong một nghiên cứu, 214 người tham gia ở độ tuổi từ 26 đến 69 đã điền vào một bảng câu hỏi để cho biết họ đã tập thể dục bao lăm trong thời thư. Tiếp theo, họ tham dự vào hoạt động “đi/không đi”.
Đây là một bài rà về khả năng kiểm soát ức chế. Trong đó, người dự phản ứng hoặc không phản ứng với các kích thích dựa trên một lề luật cụ thể.
Ví dụ, trong hoạt động được/không được đi, lệ luật có thể là nhấn nút nếu người tham gia nhìn thấy hình ảnh một con vật. Song, họ không được nhấn nút nếu hình ảnh nhìn thấy không phải là con vật.
Một loạt hình ảnh có thể được hiển thị liên tiếp với tốc độ càng ngày càng tăng. Những người tham dự từng tập thể dục khi còn nhỏ đạt điểm cao hơn trong bài thẩm tra nhận thức. Kết quả giống nhau ở cả thảy các nhóm tuổi.
Các nhà nghiên cứu phát hiện, hoạt động thể chất khi trưởng thành không tạo ra bất kỳ sự khác biệt nào trong chức năng nhận thức. Việc tập thể dục phải diễn ra trong những năm thư để thấy được sức khỏe tinh thần cải thiện và lâu dài sau này trong cuộc sống.
Nghiên cứu trước đây đã xác nhận mối can dự giữa tập thể dục ở con trẻ và chức năng nhận thức được cải thiện. Song, đây là nghiên cứu đầu tiên xác định những thay đổi cấu trúc trong não chịu bổn phận. Các nhà khoa học đã dùng phương pháp chụp cộng hưởng từ (MRI) để xác định phần nào của não phát triển dị biệt ở những người tập thể dục khi còn nhỏ.
Kết quả quét MRI cho thấy, những người năng động khi còn nhỏ có nhiều mô-đun não tách biệt hơn. Điều đó tức thị các vùng não khác nhau chịu trách nhiệm về những chức năng khác nhau được xác định rõ hơn.
Họ cũng có những kết nối mạnh mẽ hơn giữa bên trái và phải của não. Nghiên cứu kết luận, những khía cạnh cấu trúc này là yếu tố giúp người dự đạt điểm cao hơn trong bài soát nhận thức.
Các phát hiện này cho thấy, thời thư từ là khoảng thời gian đặc biệt trong quá trình phát triển trí tuệ. Sự phát triển của não bị ảnh hưởng rất nhiều bởi lối sống. Điều này khiến việc ưu tiên và khuyến khích hoạt động thể chất trong những năm này trở thành quan trọng hơn.
Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cũng khuyến nghị con trẻ và thanh thiếu niên nên tập thể dục 60 phút mỗi ngày. Theo chỉ dẫn của WHO, trẻ sơ sinh (0 – 1 tuổi) cần hoạt động, bao gồm 30 phút nằm sấp.
Đồng thời, dành không quá một giờ trong thiết bị hạn chế như xe đẩy hoặc địu. Trẻ mới biết đi và mẫu giáo (1 – 4 tuổi) cần hoạt động tối thiểu 180 phút mỗi ngày. thời kì xem màn hình không được khuyến khích đối với trẻ 1 tuổi.
Trẻ từ 2 – 4 tuổi nên được giới hạn thời gian xem màn hình ở mức một giờ mỗi ngày. trẻ nít và thanh thiếu niên (5 – 17 tuổi) cần dành ra 60 phút tập thể dục hằng ngày với cường độ vừa phải đến mạnh. song song, cần hoạt động cường độ mạnh ba lần mỗi tuần.
Để trẻ luôn năng động, ba má cần thực hiện một số biện pháp khuyến khích con. Trong đó, điều quan yếu là ba má cũng cần có nếp tập thể dục lành mạnh. Phụ huynh cần luyện tập khi có thể, dù là đến phòng tập thể dục, đạp xe hay tự tập tành tại nhà.
Randy McCoy – Giám đốc Điều hành cấp cao về lãnh đạo sản phẩm tại The Little Gym – cho biết: “ba má là hình mẫu chính của trẻ. Do đó, bác mẹ năng động có thể dẫn đến những đứa trẻ năng động”. Một lưu ý khác là phụ huynh và trẻ cần giảm thời gian sử dụng màn hình. Bởi, người thẳng tính sử dụng màn hình sẽ có khuynh hướng ít vận động.
Trong khi đó, bác sĩ nhi khoa tại Mỹ Nkeiruka Orajiaka cho rằng, trẻ nên tuân thủ giới hạn hằng ngày. Việc đặt ra một khoảng thời gian nhất thiết mỗi ngày cho việc dùng thiết bị công nghệ có thể giúp ngăn trẻ con liên tiếp đòi hỏi.
Ngoài ra, hãy yêu cầu trẻ thực hiện ít ra 60 phút hoạt động thể chất trước khi cho phép con sử thiết bị công nghệ. Các thành viên trong gia đình có thể cùng đi dạo, tham quan hồ bơi hoặc tham gia lớp học nhảy. Hãy biến việc tập thể dục thành một khoảng thời kì huých để gắn kết.